苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵李修孺留别二首》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写山|写水|写鸟|写人|写湖|江水|写云|写鱼|

十年流落敢言归,鱼鸟江湖只自知。

岂意青天扫云雾,尽呼黄发寄安危。

风流吾子真前辈,人物他年记一时。

我欲折繻留此老,缁衣谁作好贤诗。

此生别袖几回麾,梦里黄州空自疑。

何处青山不堪老,当年明月巧相随。

穷通等是思家意,衰病难堪送客悲。

好去江鱼煮江水,剑南归路有姜诗。

拼音
yùn xiū liú bié èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
shí nián liú luò gǎn yán guī niǎo jiāng zhī zhī        qīng tiān sǎo yún jìn huáng ān wēi        fēng liú zhēn qián bèi rén nián shí        shé liú lǎo shuí zuò hǎo xián shī        shēng bié xiù huí huī mèng huáng zhōu kōng        chù qīng shān kān lǎo dāng nián míng yuè qiǎo xiàng suí        qióng tōng děng shì jiā shuāi bìng nán kān sòng bēi        hǎo jiāng zhǔ jiāng shuǐ jiàn nán guī yǒu jiāng shī       
次韵李修孺留别二首注音
  • yùn
    xiū
    liú
    bié
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shí
    nián
    liú
    luò
    gǎn
    yán
    guī
    niǎo
    jiāng
    zhī
    zhī
    qīng
    tiān
    sǎo
    yún
    jìn
    huáng
    ān
    wēi
    fēng
    liú
    zhēn
    qián
    bèi
    rén
    nián
    shí
    shé
    liú
    lǎo
    shuí
    zuò
    hǎo
    xián
    shī
    shēng
    bié
    xiù
    huí
    huī
    mèng
    huáng
    zhōu
    kōng
    chù
    qīng
    shān
    kān
    lǎo
    dāng
    nián
    míng
    yuè
    qiǎo
    xiàng
    suí
    qióng
    tōng
    děng
    shì
    jiā
    shuāi
    bìng
    nán
    kān
    sòng
    bēi
    hǎo
    jiāng
    zhǔ
    jiāng
    shuǐ
    jiàn
    nán
    guī
    yǒu
    jiāng
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1