苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵蒋颖叔、钱穆父从驾景灵宫二首》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|

与君并直记初元,白首还同入禁门。

玉殿齐班容小语,霜廷稽首泫微温。

病贪赐茗浮铜叶,老怯香泉滟宝樽。

回首鵷行有人杰,坐知羌虏是游魂。

拼音
yùn jiǎng yǐng shū qián cóng jià jǐng líng gōng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
jun1 bìng zhí chū yuán bái shǒu hái tóng jìn mén        diàn 殿 bān róng xiǎo shuāng tíng shǒu xuàn wēi wēn        bìng tān míng tóng lǎo qiè xiāng quán yàn bǎo zūn        huí shǒu yuān háng yǒu rén jié zuò zhī qiāng shì yóu hún       
次韵蒋颖叔、钱穆父从驾景灵宫二首注音
  • yùn
    jiǎng
    yǐng
    shū
    qián
    cóng
    jià
    jǐng
    líng
    gōng
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jun1
    bìng
    zhí
    chū
    yuán
    bái
    shǒu
    hái
    tóng
    jìn
    mén
    diàn
    殿
    bān
    róng
    xiǎo
    shuāng
    tíng
    shǒu
    xuàn
    wēi
    wēn
    bìng
    tān
    míng
    tóng
    lǎo
    qiè
    xiāng
    quán
    yàn
    bǎo
    zūn
    huí
    shǒu
    yuān
    háng
    yǒu
    rén
    jié
    zuò
    zhī
    qiāng
    shì
    yóu
    hún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1