苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵和刘贡父登黄楼见寄并寄子由二首》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写水|写鬼|

青派连淮上,黄楼冠海隅。

此诗尤伟丽,夫子计魁梧。

世俗轻瑚琏,巾箱袭武夫。

坐令乘传遽,奔走为储须。

邂逅我已失,登临谁与俱。

贫贪仓氏粟,身听冶家模。

会合难前定,归休试後图。

腴田未可买,穷鬼却须呼。

二水何年到,双洪不受橹。

至今清夜梦,飞辔策天吴。

拼音
yùn liú gòng dēng huáng lóu jiàn bìng yóu èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
qīng pài lián huái shàng huáng lóu guàn hǎi        shī yóu wěi kuí        shì qīng liǎn jīn xiāng        zuò lìng chéng chuán bēn zǒu wéi chǔ        xiè hòu shī dēng lín shuí        pín tān cāng shì shēn tīng jiā        huì nán qián dìng guī xiū shì hòu        tián wèi mǎi qióng guǐ què        èr shuǐ nián dào shuāng hóng shòu        zhì jīn qīng mèng fēi pèi tiān       
次韵和刘贡父登黄楼见寄并寄子由二首注音
  • yùn
    liú
    gòng
    dēng
    huáng
    lóu
    jiàn
    bìng
    yóu
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • qīng
    pài
    lián
    huái
    shàng
    huáng
    lóu
    guàn
    hǎi
    shī
    yóu
    wěi
    kuí
    shì
    qīng
    liǎn
    jīn
    xiāng
    zuò
    lìng
    chéng
    chuán
    bēn
    zǒu
    wéi
    chǔ
    xiè
    hòu
    shī
    dēng
    lín
    shuí
    pín
    tān
    cāng
    shì
    shēn
    tīng
    jiā
    huì
    nán
    qián
    dìng
    guī
    xiū
    shì
    hòu
    tián
    wèi
    mǎi
    qióng
    guǐ
    què
    èr
    shuǐ
    nián
    dào
    shuāng
    hóng
    shòu
    zhì
    jīn
    qīng
    mèng
    fēi
    pèi
    tiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1