苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵陈履常张公龙潭》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写雪|

经明宣城宰,家此百尺澜。

郑翁不量力,敢以非意干。

玄黄杂两战,绛青表双蟠。

(事见《龙公碑》。

)烈气毙强敌,仁心恻饥寒。

精诚祷必赴,苟简求亦难。

萧条麦麰枯,浩荡日月宽。

念子无吏责,十日勤征鞍。

春蔬得雨雪,少助先生盘。

龙不惮往来,而我独宴安。

闭阁默自责,神交清夜阑。

拼音
yùn chén cháng zhāng gōng lóng tán
[ [ sòng cháo ] ] shì
jīng míng xuān chéng zǎi jiā bǎi chǐ lán        zhèng wēng liàng gǎn fēi gàn        xuán huáng liǎng zhàn jiàng qīng biǎo shuāng pán        shì jiàn lóng gōng bēi        liè qiáng rén xīn hán        jīng chéng dǎo gǒu jiǎn qiú nán        xiāo tiáo mài móu hào dàng yuè kuān        niàn shí qín zhēng ān        chūn shū xuě shǎo zhù xiān shēng pán        lóng dàn wǎng lái ér yàn ān        shén jiāo qīng lán       
次韵陈履常张公龙潭注音
  • yùn
    chén
    cháng
    zhāng
    gōng
    lóng
    tán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jīng
    míng
    xuān
    chéng
    zǎi
    jiā
    bǎi
    chǐ
    lán
    zhèng
    wēng
    liàng
    gǎn
    fēi
    gàn
    xuán
    huáng
    liǎng
    zhàn
    jiàng
    qīng
    biǎo
    shuāng
    pán
    shì
    jiàn
    lóng
    gōng
    bēi
    liè
    qiáng
    rén
    xīn
    hán
    jīng
    chéng
    dǎo
    gǒu
    jiǎn
    qiú
    nán
    xiāo
    tiáo
    mài
    móu
    hào
    dàng
    yuè
    kuān
    niàn
    shí
    qín
    zhēng
    ān
    chūn
    shū
    xuě
    shǎo
    zhù
    xiān
    shēng
    pán
    lóng
    dàn
    wǎng
    lái
    ér
    yàn
    ān
    shén
    jiāo
    qīng
    lán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1