苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵曹子方龙山真觉院瑞香花》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|写云|写酒|

幽香结浅紫,来自孤云岑。

骨香不自知,色浅意殊深。

移栽青莲宇,遂冠薝卜林。

纫为楚臣佩,散落天女襟。

君持风霜节,耳冷歌笑音。

一逢兰蕙质,稍回铁石心。

置酒要妍暖,养花须晏阴。

及此阴睛间,恐致悭墙霖。

彩云智易散,鷤鴃忧先吟。

明朝便陈迹,试著丹青临。

拼音
yùn cáo fāng lóng shān zhēn jiào yuàn ruì xiāng huā
[ [ sòng cháo ] ] shì
yōu xiāng jié qiǎn lái yún cén        xiāng zhī qiǎn shū shēn        zāi qīng lián suí guàn zhān bo lín        rèn wéi chǔ chén pèi sàn luò tiān jīn        jun1 chí fēng shuāng jiē ěr lěng xiào yīn        féng lán huì zhì shāo huí tiě shí xīn        zhì jiǔ yào yán nuǎn yǎng huā yàn yīn        yīn jīng jiān kǒng zhì qiān qiáng lín        cǎi yún zhì sàn tán guī yōu xiān yín        míng cháo biàn 便 chén shì zhe dān qīng lín       
次韵曹子方龙山真觉院瑞香花注音
  • yùn
    cáo
    fāng
    lóng
    shān
    zhēn
    jiào
    yuàn
    ruì
    xiāng
    huā
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • yōu
    xiāng
    jié
    qiǎn
    lái
    yún
    cén
    xiāng
    zhī
    qiǎn
    shū
    shēn
    zāi
    qīng
    lián
    suí
    guàn
    zhān
    bo
    lín
    rèn
    wéi
    chǔ
    chén
    pèi
    sàn
    luò
    tiān
    jīn
    jun1
    chí
    fēng
    shuāng
    jiē
    ěr
    lěng
    xiào
    yīn
    féng
    lán
    huì
    zhì
    shāo
    huí
    tiě
    shí
    xīn
    zhì
    jiǔ
    yào
    yán
    nuǎn
    yǎng
    huā
    yàn
    yīn
    yīn
    jīng
    jiān
    kǒng
    zhì
    qiān
    qiáng
    lín
    cǎi
    yún
    zhì
    sàn
    tán
    guī
    yōu
    xiān
    yín
    míng
    cháo
    biàn
    便
    chén
    shì
    zhe
    dān
    qīng
    lín

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1