苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次王定国韵书丹元子宁极斋》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写马|写人|

仙人与吾辈,寓迹同一尘,何曾五桨馈,但有争席人。

宁极无常居,此斋自随身。

人那识郗鉴,天不留封伦。

误落世网中,俗物愁我神。

先生忽扣户,夜呼祁孔宾。

便欲随子去,著书未绝麟。

愿挂神武冠,往卜饮马邻。

王郎濯纨绮,意与陋巷亲。

南游苦不早,倘及莼鲈新。

拼音
wáng dìng guó yùn shū dān yuán níng zhāi
[ [ sòng cháo ] ] shì
xiān rén bèi tóng chén céng jiǎng kuì dàn yǒu zhēng rén        níng cháng zhāi suí shēn        rén shí jiàn tiān liú fēng lún        luò shì wǎng zhōng chóu shén        xiān shēng kòu kǒng bīn        biàn 便 suí zhe shū wèi jué lín        yuàn guà shén guàn wǎng bo yǐn lín        wáng láng zhuó wán lòu xiàng qīn        nán yóu zǎo tǎng chún xīn       
次王定国韵书丹元子宁极斋注音
  • wáng
    dìng
    guó
    yùn
    shū
    dān
    yuán
    níng
    zhāi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiān
    rén
    bèi
    tóng
    chén
    céng
    jiǎng
    kuì
    dàn
    yǒu
    zhēng
    rén
    níng
    cháng
    zhāi
    suí
    shēn
    rén
    shí
    jiàn
    tiān
    liú
    fēng
    lún
    luò
    shì
    wǎng
    zhōng
    chóu
    shén
    xiān
    shēng
    kòu
    kǒng
    bīn
    biàn
    便
    suí
    zhe
    shū
    wèi
    jué
    lín
    yuàn
    guà
    shén
    guàn
    wǎng
    bo
    yǐn
    lín
    wáng
    láng
    zhuó
    wán
    lòu
    xiàng
    qīn
    nán
    yóu
    zǎo
    tǎng
    chún
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1