苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次京师韵送表弟程懿叔赴夔州运判》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写花|写山|家乡|

与子甥舅氏,摧颓各苍颜。

并为东诸侯,长此佳江山。

寒松无时花,安得插髻鬟。

惟将老不死,一笑荣枯间。

我甚似乐天,但无素与蛮。

挂冠及未耄,当获一纪闲。

子亦拙进取,才高命坚顽。

譬如万斛舟,行此九折湾。

仲氏新得道,一沤目尘寰。

岁晚家乡路,莫遣生榛菅。

拼音
jīng shī yùn sòng biǎo chéng shū kuí zhōu yùn pàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
shēng jiù shì cuī tuí cāng yán        bìng wéi dōng zhū hóu zhǎng jiā jiāng shān        hán sōng shí huā ān chā huán        wéi jiāng lǎo xiào róng jiān        shèn tiān dàn mán        guà guàn wèi mào dāng huò xián        zhuō jìn cái gāo mìng jiān wán        wàn zhōu háng jiǔ shé wān        zhòng shì xīn dào ōu chén huán        suì wǎn jiā xiāng qiǎn shēng zhēn jiān       
次京师韵送表弟程懿叔赴夔州运判注音
  • jīng
    shī
    yùn
    sòng
    biǎo
    chéng
    shū
    kuí
    zhōu
    yùn
    pàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shēng
    jiù
    shì
    cuī
    tuí
    cāng
    yán
    bìng
    wéi
    dōng
    zhū
    hóu
    zhǎng
    jiā
    jiāng
    shān
    hán
    sōng
    shí
    huā
    ān
    chā
    huán
    wéi
    jiāng
    lǎo
    xiào
    róng
    jiān
    shèn
    tiān
    dàn
    mán
    guà
    guàn
    wèi
    mào
    dāng
    huò
    xián
    zhuō
    jìn
    cái
    gāo
    mìng
    jiān
    wán
    wàn
    zhōu
    háng
    jiǔ
    shé
    wān
    zhòng
    shì
    xīn
    dào
    ōu
    chén
    huán
    suì
    wǎn
    jiā
    xiāng
    qiǎn
    shēng
    zhēn
    jiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1