孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《初出关旅亭夜坐怀王大校书》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写雨|寂寞|写云|

向夕槐烟起,葱茏池馆曛。

客中无偶坐,关外惜离群。

烛至萤光灭,荷枯雨滴闻。

永怀芸阁友,寂寞滞扬云。

拼音
chū chū guān tíng zuò huái 怀 wáng xiào shū
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
xiàng huái yān cōng lóng chí guǎn xūn        zhōng ǒu zuò guān wài qún        zhú zhì yíng guāng miè wén        yǒng huái 怀 yún yǒu zhì yáng yún       
初出关旅亭夜坐怀王大校书注音
  • chū
    chū
    guān
    tíng
    zuò
    huái
    怀
    wáng
    xiào
    shū
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • xiàng
    huái
    yān
    cōng
    lóng
    chí
    guǎn
    xūn
    zhōng
    ǒu
    zuò
    guān
    wài
    qún
    zhú
    zhì
    yíng
    guāng
    miè
    wén
    yǒng
    huái
    怀
    yún
    yǒu
    zhì
    yáng
    yún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1