王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。
《城旁》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:王昌龄 | 类型:写马|少年|

降奚能骑射,战马百余匹。

甲仗明寒川,霜囗囗囗囗。

囗囗煞单于,薄暮红旗出。

城旁粗少年,骤马垂长鞭。

脱却囗囗囗,囗囗沦狄天。

匈奴不敢出,漠北开尘烟。

拼音
chéng páng
[ [ táng cháo ] ] wáng chāng líng
jiàng néng shè zhàn bǎi        jiǎ zhàng míng hán chuān shuāng wéi wéi wéi wéi        wéi wéi shà dān báo hóng chū        chéng páng shǎo nián zhòu chuí zhǎng biān        tuō què wéi wéi wéi wéi wéi lún tiān        xiōng gǎn chū běi kāi chén yān       
城旁注音
  • chéng
    páng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chāng
    líng
  • jiàng
    néng
    shè
    zhàn
    bǎi
    jiǎ
    zhàng
    míng
    hán
    chuān
    shuāng
    wéi
    wéi
    wéi
    wéi
    wéi
    wéi
    shà
    dān
    báo
    hóng
    chū
    chéng
    páng
    shǎo
    nián
    zhòu
    chuí
    zhǎng
    biān
    tuō
    què
    wéi
    wéi
    wéi
    wéi
    wéi
    lún
    tiān
    xiōng
    gǎn
    chū
    běi
    kāi
    chén
    yān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1