杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《承闻故房相公灵榇自阆州启殡归葬东都有作二》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写山|写水|故事|故国|

远闻房太守,归葬陆浑山。

一德兴王后,孤魂久客间。

孔明多故事,安石竟崇班。

他日嘉陵涕,仍沾楚水还。

丹旐飞飞日,初传发阆州。

风尘终不解,江汉忽同流。

剑动新身匣,书归故国楼。

尽哀知有处,为客恐长休。

拼音
chéng wén fáng xiàng gōng líng chèn láng zhōu bìn guī zàng dōng dōu yǒu zuò èr
[ [ táng cháo ] ]
yuǎn wén fáng tài shǒu guī zàng hún shān        xìng wáng hòu hún jiǔ jiān        kǒng míng duō shì ān shí jìng chóng bān        jiā líng réng zhān chǔ shuǐ hái        dān zhào fēi fēi chū chuán láng zhōu        fēng chén zhōng jiě jiāng hàn tóng liú        jiàn dòng xīn shēn xiá shū guī guó lóu        jìn āi zhī yǒu chù wéi kǒng zhǎng xiū       
承闻故房相公灵榇自阆州启殡归葬东都有作二注音
  • chéng
    wén
    fáng
    xiàng
    gōng
    líng
    chèn
    láng
    zhōu
    bìn
    guī
    zàng
    dōng
    dōu
    yǒu
    zuò
    èr
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • yuǎn
    wén
    fáng
    tài
    shǒu
    guī
    zàng
    hún
    shān
    xìng
    wáng
    hòu
    hún
    jiǔ
    jiān
    kǒng
    míng
    duō
    shì
    ān
    shí
    jìng
    chóng
    bān
    jiā
    líng
    réng
    zhān
    chǔ
    shuǐ
    hái
    dān
    zhào
    fēi
    fēi
    chū
    chuán
    láng
    zhōu
    fēng
    chén
    zhōng
    jiě
    jiāng
    hàn
    tóng
    liú
    jiàn
    dòng
    xīn
    shēn
    xiá
    shū
    guī
    guó
    lóu
    jìn
    āi
    zhī
    yǒu
    chù
    wéi
    kǒng
    zhǎng
    xiū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1