苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《臣病弥月闻垂云花开顺阇黎以诗见招次韵答之》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|写水|写人|写湖|

道人心似水,不碍照花妍。

燕坐春强半,清阴月屡迁。

平生无起灭,一念有陈鲜。

袅袅风枝举,离离日萼蔫。

病吟终少味,老醉不成颠。

何必遨头出,湖中有散仙。

拼音
chén bìng yuè wén chuí yún huā kāi shùn shī jiàn zhāo yùn zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
dào rén xīn shuǐ ài zhào huā yán        yàn zuò chūn qiáng bàn qīng yīn yuè qiān        píng shēng miè niàn yǒu chén xiān        niǎo niǎo fēng zhī è niān        bìng yín zhōng shǎo wèi lǎo zuì chéng diān        áo tóu chū zhōng yǒu sàn xiān       
臣病弥月闻垂云花开顺阇黎以诗见招次韵答之注音
  • chén
    bìng
    yuè
    wén
    chuí
    yún
    huā
    kāi
    shùn
    shī
    jiàn
    zhāo
    yùn
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • dào
    rén
    xīn
    shuǐ
    ài
    zhào
    huā
    yán
    yàn
    zuò
    chūn
    qiáng
    bàn
    qīng
    yīn
    yuè
    qiān
    píng
    shēng
    miè
    niàn
    yǒu
    chén
    xiān
    niǎo
    niǎo
    fēng
    zhī
    è
    niān
    bìng
    yín
    zhōng
    shǎo
    wèi
    lǎo
    zuì
    chéng
    diān
    áo
    tóu
    chū
    zhōng
    yǒu
    sàn
    xiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1