苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《残句风师挟帝令》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|写水|写云|

风师挟帝令,号呼肆徂征。

云师畏推逐,蓄意不敢争。

雨师旷厥官,所苟朝夕生。

帝眷一夕回,旱识旦暮行。

翻然沛膏泽,夜半来无声。

青秧发广亩,白水涵孤城。

拼音
cán fēng shī jiā lìng
[ [ sòng cháo ] ] shì
fēng shī jiā lìng hào zhēng        yún shī wèi tuī zhú gǎn zhēng        shī kuàng jué guān suǒ gǒu cháo shēng        juàn huí hàn shí dàn háng        fān rán pèi gāo bàn lái shēng        qīng yāng guǎng 广 bái shuǐ hán chéng       
残句风师挟帝令注音
  • cán
    fēng
    shī
    jiā
    lìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • fēng
    shī
    jiā
    lìng
    hào
    zhēng
    yún
    shī
    wèi
    tuī
    zhú
    gǎn
    zhēng
    shī
    kuàng
    jué
    guān
    suǒ
    gǒu
    cháo
    shēng
    juàn
    huí
    hàn
    shí
    dàn
    háng
    fān
    rán
    pèi
    gāo
    bàn
    lái
    shēng
    qīng
    yāng
    guǎng
    广
    bái
    shuǐ
    hán
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1