柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《八六子·如花貌》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写花|写水|写人|

如花貌。

当来便约,永结同心偕老。

为妙年、俊格聪明,凌厉多方怜爱,何期养成心性近,元来都不相表。

渐作分飞计料。

稍觉因情难供,恁殛恼。

争克罢同欢笑。

已是断弦尤续,覆水难收,常向人前诵谈,空遣时传音耗。

漫悔懊。

此事何时坏了。

拼音
liù · · huā mào
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
huā mào        dāng lái biàn 便 yuē yǒng jié tóng xīn xié lǎo        wéi miào nián jun4 cōng míng líng duō fāng lián ài yǎng chéng xīn xìng jìn yuán lái dōu xiàng biǎo        jiàn zuò fèn fēi liào        shāo jiào yīn qíng nán gòng nín nǎo        zhēng tóng huān xiào        shì duàn xián yóu shuǐ nán shōu cháng xiàng rén qián sòng tán kōng qiǎn shí chuán yīn hào        màn huǐ ào        shì shí huài le       
八六子·如花貌注音
  • liù
    ·
    ·
    huā
    mào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • huā
    mào
    dāng
    lái
    biàn
    便
    yuē
    yǒng
    jié
    tóng
    xīn
    xié
    lǎo
    wéi
    miào
    nián
    jun4
    cōng
    míng
    líng
    duō
    fāng
    lián
    ài
    yǎng
    chéng
    xīn
    xìng
    jìn
    yuán
    lái
    dōu
    xiàng
    biǎo
    jiàn
    zuò
    fèn
    fēi
    liào
    shāo
    jiào
    yīn
    qíng
    nán
    gòng
    nín
    nǎo
    zhēng
    tóng
    huān
    xiào
    shì
    duàn
    xián
    yóu
    shuǐ
    nán
    shōu
    cháng
    xiàng
    rén
    qián
    sòng
    tán
    kōng
    qiǎn
    shí
    chuán
    yīn
    hào
    màn
    huǐ
    ào
    shì
    shí
    huài
    le

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1