程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。
《避暑锵璆亭》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:程公许 | 类型:
老怯新秋暑郁蒸,晚风水槛一披襟。
试教通闸喧雷鼓,何似穿岩晌玉琴。
默坐自能醒渴梦,微吟时与和清音。
专城大似专丘壑,不待山行记蔚深。
拼音
shǔ qiāng qiú tíng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gōng
lǎo qiè xīn qiū shǔ zhēng wǎn fēng shuǐ kǎn jīn shì jiāo tōng zhá xuān léi chuān 穿 yán shǎng qín zuò néng xǐng mèng wēi yín shí qīng yīn zhuān chéng zhuān qiū dài shān háng wèi shēn
避暑锵璆亭注音
  • shǔ
    qiāng
    qiú
    tíng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gōng
  • lǎo
    qiè
    xīn
    qiū
    shǔ
    zhēng
    wǎn
    fēng
    shuǐ
    kǎn
    jīn
    shì
    jiāo
    tōng
    zhá
    xuān
    léi
    chuān
    穿
    yán
    shǎng
    qín
    zuò
    néng
    xǐng
    mèng
    wēi
    yín
    shí
    qīng
    yīn
    zhuān
    chéng
    zhuān
    qiū
    dài
    shān
    háng
    wèi
    shēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1