黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵谢子高读渊明传》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:
枯木嵌空微暗淡,古器虽在无古弦。
袖中正有南风手,谁为听之谁为传。
风流岂落正始後,甲子不数义熙前。
一轩黄菊平生事,无酒令人意缺然。
拼音
yùn xiè gāo yuān míng chuán
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qiàn kōng wēi àn dàn suī zài xián xiù zhōng zhèng yǒu nán fēng shǒu shuí wéi tīng zhī shuí wéi chuán fēng liú luò zhèng shǐ hòu jiǎ shù qián xuān huáng píng shēng shì jiǔ lìng rén quē rán
次韵谢子高读渊明传注音
  • yùn
    xiè
    gāo
    yuān
    míng
    chuán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • qiàn
    kōng
    wēi
    àn
    dàn
    suī
    zài
    xián
    xiù
    zhōng
    zhèng
    yǒu
    nán
    fēng
    shǒu
    shuí
    wéi
    tīng
    zhī
    shuí
    wéi
    chuán
    fēng
    liú
    luò
    zhèng
    shǐ
    hòu
    jiǎ
    shù
    qián
    xuān
    huáng
    píng
    shēng
    shì
    jiǔ
    lìng
    rén
    quē
    rán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1