李邴(1085-1146), 字汉老,号龙龛居士。济州任城人。生于宋神宗元丰八年,卒于高宗绍兴十六年,年六十二岁。崇宁五年,1106年举进士第。累迁翰林学士。高宗即位,擢兵部侍郎,兼直学士院。苗傅、刘正彦反,邴谕以逆顺祸福之理,且密劝殿帅王元,俾以禁旅击贼。后为资政殿学士,上战阵、守备、措画、绥怀各五事,不报。闲居十七年,卒於泉州。谥文敏。邴著有草堂集一百卷,《宋史本传》传于世。存词8首。

李邴其它作品精选

zuopinjingxuan

《调笑令》
分享数:60
朝代: 宋朝 | 作者:李邴 | 类型:

双绿。淡匀拂。两脸春融光透玉。起来却怕东风触。本是一团香玉。飞鸾台上看未足。贮向阿娇金屋。
拼音
diào xiào lìng
[ [ sòng cháo ] ] bǐng
      
shuāng 绿 dàn yún liǎng liǎn chūn róng guāng tòu lái què dōng fēng chù běn shì tuán xiāng fēi luán tái shàng kàn wèi zhù xiàng ā jiāo jīn
调笑令注音
  • diào
    xiào
    lìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    bǐng
  • shuāng
    绿
    dàn
    yún
    liǎng
    liǎn
    chūn
    róng
    guāng
    tòu
    lái
    què
    dōng
    fēng
    chù
    běn
    shì
    tuán
    xiāng
    fēi
    luán
    tái
    shàng
    kàn
    wèi
    zhù
    xiàng
    ā
    jiāo
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1