李俊民(1176~1260)或(1175~1260)字用章,自号鹤鸣老人,泽州晋城(今属山西晋城)人。唐高祖李渊第二十二子韩王元嘉之后。年幼时 ,勤于经史百家,尤精通二程理学。承安间以经义举进士第一,弃官教授乡里,隐居嵩山,元政府泽州长官段直从河南嵩山迎回李俊民任泽州教授,长期在泽州大阳生活教学。金亡后,忽必烈召之不出,卒谥庄靖。能诗文,其诗感伤时世动乱,颇多幽愤之音。有《庄靖集》。  李俊民,唐高祖李渊第二十二子韩王李元嘉后裔,

李俊民其它作品精选

zuopinjingxuan

《德老栽花成竹》
分享数:53
朝代: 金朝 | 作者:李俊民 | 类型:

物性随所移,岁晚气自变。失却本来身,还于身外见。

寻参玉版禅,如对菩萨面。丛林一花祖,派入香严传。

拼音
lǎo zāi huā chéng zhú
[ [ jīn cháo ] ] jun4 mín
xìng suí suǒ suì wǎn biàn shī què běn lái shēn hái shēn wài jiàn xún cān bǎn chán duì miàn cóng lín huā pài xiāng yán chuán
德老栽花成竹注音
  • lǎo
    zāi
    huā
    chéng
    zhú
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    jun4
    mín
  • xìng
    suí
    suǒ
    suì
    wǎn
    biàn
    shī
    què
    běn
    lái
    shēn
    hái
    shēn
    wài
    jiàn
    xún
    cān
    bǎn
    chán
    duì
    miàn
    cóng
    lín
    huā
    pài
    xiāng
    yán
    chuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1