李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。
《春兴 其二》
分享数:44
朝代: 明朝 | 作者:李攀龙 | 类型:

案牍将能事,文章敢具陈。跳梁看此物,隐几过时人。

返照生残雨,浮云矫上春。夙心唯病免,不欲滞风尘。

拼音
chūn xìng èr
[ [ míng cháo ] ] pān lóng
àn jiāng néng shì wén zhāng gǎn chén tiào liáng kàn yǐn guò shí rén fǎn zhào shēng cán yún jiǎo shàng chūn xīn wéi bìng miǎn zhì fēng chén
春兴 其二注音
  • chūn
    xìng
     
    èr
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    pān
    lóng
  • àn
    jiāng
    néng
    shì
    wén
    zhāng
    gǎn
    chén
    tiào
    liáng
    kàn
    yǐn
    guò
    shí
    rén
    fǎn
    zhào
    shēng
    cán
    yún
    jiǎo
    shàng
    chūn
    xīn
    wéi
    bìng
    miǎn
    zhì
    fēng
    chén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1