陶望龄(1562~1609),字周望,号石篑,明会稽(今浙江绍兴)人。明万历十七年(1589),他以会试第一、廷试第三的成绩,做了翰林院编修,参与编纂国史;曾升待讲,主管考试,后被诏为国子监祭酒。陶望龄为官刚直廉洁,不受滋垢。一生清真恬淡,以治学为最大乐事。他把做学问也当作息歇,并用“歇庵”二字名其居室,学人有时也称他为歇庵先生。陶望龄生平笃信王守仁“自得于心”的学说,认为这是最切实际的“著名深切之教”。工诗善文,著有《制草》若干卷、《歇庵集》2
《怀昭素》
分享数:16
朝代: 明朝 | 作者:陶望龄 | 类型:
良会不可值,我行何所之。
疾如临老别,愁问隔年期。
霜落开帆重,天寒去雁迟。
殷勤驿楼月,得似汉京时。
拼音
huái 怀 zhāo
[ [ míng cháo ] ] táo wàng líng
liáng huì zhí háng suǒ zhī lín lǎo bié chóu wèn nián shuāng luò kāi fān zhòng tiān hán yàn chí yīn qín 驿 lóu yuè hàn jīng shí
怀昭素注音
  • huái
    怀
    zhāo
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    táo
    wàng
    líng
  • liáng
    huì
    zhí
    háng
    suǒ
    zhī
    lín
    lǎo
    bié
    chóu
    wèn
    nián
    shuāng
    luò
    kāi
    fān
    zhòng
    tiān
    hán
    yàn
    chí
    yīn
    qín
    驿
    lóu
    yuè
    hàn
    jīng
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1