(1428—1500)明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。
《赠范能用 其二》
分享数:46
朝代: 明朝 | 作者:陈献章 | 类型:

阮籍见孙登,只闻孙登啸。针在绣不传,绣传针不妙。

拼音
zèng fàn néng yòng èr
[ [ míng cháo ] ] chén xiàn zhāng
ruǎn jiàn sūn dēng zhī wén sūn dēng xiào zhēn zài xiù chuán xiù chuán zhēn miào
赠范能用 其二注音
  • zèng
    fàn
    néng
    yòng
     
    èr
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    xiàn
    zhāng
  • ruǎn
    jiàn
    sūn
    dēng
    zhī
    wén
    sūn
    dēng
    xiào
    zhēn
    zài
    xiù
    chuán
    xiù
    chuán
    zhēn
    miào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1