王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。
《塞下曲二首 其一》
分享数:55
朝代: 明朝 | 作者:王恭 | 类型:

横行羽林儿,生小邯郸里。出塞入塞时,顾勋宁顾死。

去年战桑乾,今年战楼兰。马上擒突厥,帐下降可汗。

谁知百馀战,封侯竟艰难。

拼音
sāi xià èr shǒu
[ [ míng cháo ] ] wáng gōng
héng háng lín ér shēng xiǎo hán dān chū sāi sāi shí xūn níng nián zhàn sāng qián jīn nián zhàn lóu lán shàng qín jué zhàng xià jiàng hàn shuí zhī bǎi zhàn fēng hóu jìng jiān nán
塞下曲二首 其一注音
  • sāi
    xià
    èr
    shǒu
     
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    gōng
  • héng
    háng
    lín
    ér
    shēng
    xiǎo
    hán
    dān
    chū
    sāi
    sāi
    shí
    xūn
    níng
    nián
    zhàn
    sāng
    qián
    jīn
    nián
    zhàn
    lóu
    lán
    shàng
    qín
    jué
    zhàng
    xià
    jiàng
    hàn
    shuí
    zhī
    bǎi
    zhàn
    fēng
    hóu
    jìng
    jiān
    nán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1