春风饯馀寒,山雨留暝色。杜门正卧病,俯仰空四壁。庭空鸟雀至,窗破风雨入。拥炉意无聊,胸次百忧集。肉消时抚髀,啸罢空抱膝。户外云气昏,春泥污阡陌。清晨履声喧,不见车马迹。忽传高轩过,未知当何适。仆夫走告予,有客来问疾。起迎屐齿折,颇觉心悦怿。沈痾脱去体,阳气满大宅。坐闻枚叟言,汗复淟然出。平身拙自卫,外邪屡见袭。昔尝倦宾至,束带难自力。今者乃不然,惟恐归骑急。向来谢交游,正乏君辈客。
《野亭》
分享数:52
朝代: 宋朝 | 作者:晁公溯 | 类型:
兴发寻春去,宁知生路赊。
檐牙啄清汉,屐齿散平沙。
风偃陵陂麦,云垂问道花。
芳菲看即过,留滞改年华。
拼音
tíng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
xìng xún chūn níng zhī shēng shē yán zhuó qīng hàn chǐ 齿 sàn píng shā fēng yǎn líng bēi mài yún chuí wèn dào huā fāng fēi kàn guò liú zhì gǎi nián huá
野亭注音
  • tíng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    gōng
  • xìng
    xún
    chūn
    níng
    zhī
    shēng
    shē
    yán
    zhuó
    qīng
    hàn
    chǐ
    齿
    sàn
    píng
    shā
    fēng
    yǎn
    líng
    bēi
    mài
    yún
    chuí
    wèn
    dào
    huā
    fāng
    fēi
    kàn
    guò
    liú
    zhì
    gǎi
    nián
    huá

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1