王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

王恭其它作品精选

zuopinjingxuan

《送陈平叔归黄山》
分享数:25
朝代: 明朝 | 作者:王恭 | 类型:

沙头宴别酒微醺,客里那堪独送君。蓬鬓相看浑似梦,萍踪无定又离群。

黄山草圣谁同调,处士香名世共闻。莫叹蔡邕今已老,仲容年少总能文。

拼音
sòng chén píng shū guī huáng shān
[ [ míng cháo ] ] wáng gōng
shā tóu yàn bié jiǔ wēi xūn kān sòng jun1 péng bìn xiàng kàn hún mèng píng zōng dìng yòu qún huáng shān cǎo shèng shuí tóng diào chù shì xiāng míng shì gòng wén tàn cài yōng jīn lǎo zhòng róng nián shǎo zǒng néng wén
送陈平叔归黄山注音
  • sòng
    chén
    píng
    shū
    guī
    huáng
    shān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    gōng
  • shā
    tóu
    yàn
    bié
    jiǔ
    wēi
    xūn
    kān
    sòng
    jun1
    péng
    bìn
    xiàng
    kàn
    hún
    mèng
    píng
    zōng
    dìng
    yòu
    qún
    huáng
    shān
    cǎo
    shèng
    shuí
    tóng
    diào
    chù
    shì
    xiāng
    míng
    shì
    gòng
    wén
    tàn
    cài
    yōng
    jīn
    lǎo
    zhòng
    róng
    nián
    shǎo
    zǒng
    néng
    wén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1