杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《江畔寻花偶成(二首)》
分享数:50
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:
偶随流水到花边,便觉心清似昔年。
春色自来皆梦里,人生何必尽樽前。
平原席上三千客,金谷园中百万钱。
俯仰繁华竟陈迹,野花啼鸟谩留连。
拼音
jiāng pàn xún huā ǒu chéng èr shǒu
[ [ míng cháo ] ] yáng
ǒu suí liú shuǐ dào huā biān biàn 便 jiào xīn qīng nián chūn lái jiē mèng rén shēng jìn zūn qián píng yuán shàng sān qiān jīn yuán zhōng bǎi wàn qián yǎng fán huá jìng chén huā niǎo màn liú lián
江畔寻花偶成(二首)注音
  • jiāng
    pàn
    xún
    huā
    ǒu
    chéng
    èr
    shǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • ǒu
    suí
    liú
    shuǐ
    dào
    huā
    biān
    biàn
    便
    jiào
    xīn
    qīng
    nián
    chūn
    lái
    jiē
    mèng
    rén
    shēng
    jìn
    zūn
    qián
    píng
    yuán
    shàng
    sān
    qiān
    jīn
    yuán
    zhōng
    bǎi
    wàn
    qián
    yǎng
    fán
    huá
    jìng
    chén
    huā
    niǎo
    màn
    liú
    lián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1