韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《梁国惠康公主挽歌二首》
分享数:93
朝代: 唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写人|写草|

定谥芳声远,移封大国新。

巽宫尊长女,台室属良人。

河汉重泉夜,梧桐半树春。

龙輀非厌翟,还辗禁城尘。

秦地吹箫女,湘波鼓瑟妃。

佩兰初应梦,奔月竟沦辉。

夫族迎魂去,宫官会葬归。

从今沁园草,无复更芳菲。

拼音
liáng guó huì kāng gōng zhǔ wǎn èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] hán
dìng shì fāng shēng yuǎn , , fēng guó xīn       
xùn gōng zūn zhǎng , , tái shì shǔ liáng rén       
hàn zhòng quán , , tóng bàn shù chūn       
lóng ér fēi yàn zhái , , hái niǎn jìn chéng chén       
qín chuī xiāo , , xiāng fēi       
pèi lán chū yīng mèng , , bēn yuè jìng lún huī       
yíng hún , , gōng guān huì zàng guī       
cóng jīn qìn yuán cǎo , , gèng fāng fēi
梁国惠康公主挽歌二首注音
  • liáng
    guó
    huì
    kāng
    gōng
    zhǔ
    wǎn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • dìng
    shì
    fāng
    shēng
    yuǎn
    ,
    ,
    fēng
    guó
    xīn
  • xùn
    gōng
    zūn
    zhǎng
    ,
    ,
    tái
    shì
    shǔ
    liáng
    rén
  • hàn
    zhòng
    quán
    ,
    ,
    tóng
    bàn
    shù
    chūn
  • lóng
    ér
    fēi
    yàn
    zhái
    ,
    ,
    hái
    niǎn
    jìn
    chéng
    chén
  • qín
    chuī
    xiāo
    ,
    ,
    xiāng
    fēi
  • pèi
    lán
    chū
    yīng
    mèng
    ,
    ,
    bēn
    yuè
    jìng
    lún
    huī
  • yíng
    hún
    ,
    ,
    gōng
    guān
    huì
    zàng
    guī
  • cóng
    jīn
    qìn
    yuán
    cǎo
    ,
    ,
    gèng
    fāng
    fēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1