韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。
《和裴仆射相公假山十一韵》
分享数:81
朝代: 唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写山|写人|

公乎真爱山,看山旦连夕。

犹嫌山在眼,不得着脚历。

枉语山中人,匄我涧侧石。

有来应公须,归必载金帛。

当轩乍骈罗,随势忽开坼。

有洞若神剜,有岩类天划。

终朝岩洞间,歌鼓燕宾戚。

孰谓衡霍期,近在王侯宅。

傅氏筑已卑,磻溪钓何激。

逍遥功德下,不与事相摭。

乐我盛明朝,于焉傲今昔。

拼音
péi shè xiàng gōng jiǎ shān shí yùn
[ [ táng cháo ] ] hán
gōng zhēn ài shān , , kàn shān dàn lián       
yóu xián shān zài yǎn , , zhe jiǎo       
wǎng shān zhōng rén , , gài jiàn shí       
yǒu lái yīng gōng , , guī zǎi jīn       
dāng xuān zhà pián luó , , suí shì kāi chè       
yǒu dòng ruò shén wān , , yǒu yán lèi tiān huá       
zhōng cháo yán dòng jiān , , yàn bīn       
shú wèi héng huò , , jìn zài wáng hóu zhái       
shì zhù bēi , , diào       
xiāo yáo gōng xià , , shì xiàng zhí       
shèng míng cháo , , yān ào jīn
和裴仆射相公假山十一韵注音
  • péi
    shè
    xiàng
    gōng
    jiǎ
    shān
    shí
    yùn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • gōng
    zhēn
    ài
    shān
    ,
    ,
    kàn
    shān
    dàn
    lián
  • yóu
    xián
    shān
    zài
    yǎn
    ,
    ,
    zhe
    jiǎo
  • wǎng
    shān
    zhōng
    rén
    ,
    ,
    gài
    jiàn
    shí
  • yǒu
    lái
    yīng
    gōng
    ,
    ,
    guī
    zǎi
    jīn
  • dāng
    xuān
    zhà
    pián
    luó
    ,
    ,
    suí
    shì
    kāi
    chè
  • yǒu
    dòng
    ruò
    shén
    wān
    ,
    ,
    yǒu
    yán
    lèi
    tiān
    huá
  • zhōng
    cháo
    yán
    dòng
    jiān
    ,
    ,
    yàn
    bīn
  • shú
    wèi
    héng
    huò
    ,
    ,
    jìn
    zài
    wáng
    hóu
    zhái
  • shì
    zhù
    bēi
    ,
    ,
    diào
  • xiāo
    yáo
    gōng
    xià
    ,
    ,
    shì
    xiàng
    zhí
  • shèng
    míng
    cháo
    ,
    ,
    yān
    ào
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1