杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《奉贺阳城郡王太夫人恩命加邓国太夫人》
分享数:84
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写人|

卫幕衔恩重,潘舆送喜频。

济时瞻上将,锡号戴慈亲。

富贵当如此,尊荣迈等伦。

郡依封土旧,国与大名新。

紫诰鸾回纸,清朝燕贺人。

远传冬笋味,更觉彩衣春。

奕叶班姑史,芬芳孟母邻。

义方兼有训,词翰两如神。

委曲承颜体,鶱飞报主身。

可怜忠与孝,双美画骐驎。

拼音
fèng yáng chéng jun4 wáng tài rén ēn mìng jiā dèng guó tài rén
[ [ táng cháo ] ]
wèi xián ēn zhòng , , pān sòng pín       
shí zhān shàng jiāng , , hào dài qīn       
guì dāng , , zūn róng mài děng lún       
jun4 fēng jiù , , guó míng xīn       
gào luán huí zhǐ , , qīng cháo yàn rén       
yuǎn chuán dōng sǔn wèi , , gèng jiào cǎi chūn       
bān shǐ , , fēn fāng mèng lín       
fāng jiān yǒu xùn , , hàn liǎng shén       
wěi chéng yán , , xiān fēi bào zhǔ shēn       
lián zhōng xiào , , shuāng měi huà lín
奉贺阳城郡王太夫人恩命加邓国太夫人注音
  • fèng
    yáng
    chéng
    jun4
    wáng
    tài
    rén
    ēn
    mìng
    jiā
    dèng
    guó
    tài
    rén
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • wèi
    xián
    ēn
    zhòng
    ,
    ,
    pān
    sòng
    pín
  • shí
    zhān
    shàng
    jiāng
    ,
    ,
    hào
    dài
    qīn
  • guì
    dāng
    ,
    ,
    zūn
    róng
    mài
    děng
    lún
  • jun4
    fēng
    jiù
    ,
    ,
    guó
    míng
    xīn
  • gào
    luán
    huí
    zhǐ
    ,
    ,
    qīng
    cháo
    yàn
    rén
  • yuǎn
    chuán
    dōng
    sǔn
    wèi
    ,
    ,
    gèng
    jiào
    cǎi
    chūn
  • bān
    shǐ
    ,
    ,
    fēn
    fāng
    mèng
    lín
  • fāng
    jiān
    yǒu
    xùn
    ,
    ,
    hàn
    liǎng
    shén
  • wěi
    chéng
    yán
    ,
    ,
    xiān
    fēi
    bào
    zhǔ
    shēn
  • lián
    zhōng
    xiào
    ,
    ,
    shuāng
    měi
    huà
    lín

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1