苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《端午遍游诸寺得禅字》
分享数:111
朝代: 宋代 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写山|写人|写草|写云|写塔|

肩舆任所适,遇胜辄留连。

焚香引幽步,酌茗开静筵。

微雨止还作,小窗幽更妍。

盆山不见日,草木自苍然。

忽登最高塔,眼界穷大千。

卞峰照城郭,震泽浮云天。

深沉既可喜,旷荡亦所便。

幽寻未云毕,墟落生晚烟。

归来记所历,耿耿清不眠。

道人亦未寝,孤灯同夜禅。

拼音
duān biàn yóu zhū chán
[ [ sòng dài ] ] shì
jiān rèn suǒ shì , , shèng zhé liú lián       
fén xiāng yǐn yōu , , zhuó míng kāi jìng yàn       
wēi zhǐ hái zuò , , xiǎo chuāng yōu gèng yán       
pén shān jiàn , , cǎo cāng rán       
dēng zuì gāo , , yǎn jiè qióng qiān       
biàn fēng zhào chéng guō , , zhèn yún tiān       
shēn chén , , kuàng dàng suǒ biàn 便       
yōu xún wèi yún , , luò shēng wǎn yān       
guī lái suǒ , , gěng gěng qīng mián       
dào rén wèi qǐn , , dēng tóng chán
端午遍游诸寺得禅字注音
  • duān
    biàn
    yóu
    zhū
    chán
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    shì
  • jiān
    rèn
    suǒ
    shì
    ,
    ,
    shèng
    zhé
    liú
    lián
  • fén
    xiāng
    yǐn
    yōu
    ,
    ,
    zhuó
    míng
    kāi
    jìng
    yàn
  • wēi
    zhǐ
    hái
    zuò
    ,
    ,
    xiǎo
    chuāng
    yōu
    gèng
    yán
  • pén
    shān
    jiàn
    ,
    ,
    cǎo
    cāng
    rán
  • dēng
    zuì
    gāo
    ,
    ,
    yǎn
    jiè
    qióng
    qiān
  • biàn
    fēng
    zhào
    chéng
    guō
    ,
    ,
    zhèn
    yún
    tiān
  • shēn
    chén
    ,
    ,
    kuàng
    dàng
    suǒ
    biàn
    便
  • yōu
    xún
    wèi
    yún
    ,
    ,
    luò
    shēng
    wǎn
    yān
  • guī
    lái
    suǒ
    ,
    ,
    gěng
    gěng
    qīng
    mián
  • dào
    rén
    wèi
    qǐn
    ,
    ,
    dēng
    tóng
    chán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1