shòu
授
yī
衣
hái
还
tián
田
lǐ
里
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wéi
韦
yīng
应
wù
物
gōng
公
mén
门
xuán
悬
jiǎ
甲
lìng
令
,
,
huàn
浣
zhuó
濯
suí
遂
qí
其
sī
私
。
。
chén
晨
qǐ
起
huái
怀
chuàng
怆
hèn
恨
,
,
yě
野
tián
田
hán
寒
lù
露
shí
时
。
。
qì
气
shōu
收
tiān
天
dì
地
guǎng
广
,
,
fēng
风
qī
凄
cǎo
草
mù
木
shuāi
衰
。
。
shān
山
míng
明
shǐ
始
zhòng
重
dié
叠
,
,
chuān
川
qiǎn
浅
gèng
更
wēi
逶
yǐ
迤
。
。
yān
烟
huǒ
火
shēng
生
lǘ
闾
lǐ
里
,
,
hé
禾
shǔ
黍
jī
积
dōng
东
zī
菑
。
。
zhōng
终
rán
然
kě
可
lè
乐
yè
业
,
,
shí
时
jiē
节
yī
一
lái
来
sī
斯
。
。