李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。有《雁门太守行》、《李凭箜篌引》等名篇。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。是中唐到晚唐诗风转变期的一个代表者。他所写的诗大多是慨叹生不逢时和内心苦闷,抒发对理想、抱负的追求;对当时藩镇割据、宦官专权和人民所受的残酷剥削都有所反映。留下了“黑云压城城欲摧”,“雄鸡一声天下白”,“天若有情天亦老”等千古佳句。李贺的诗作想象极为丰富,经常应用神话传说来托古...

李贺其它作品精选

zuopinjingxuan

《送韦仁实兄弟入关》
分享数:67
朝代: 唐朝 | 作者:李贺 | 类型:写雨|写山|写马|送别|夜雨|写酒|

送客饮别酒,千觞无赭颜。

何物最伤心?马首鸣金环。

野色浩无主,秋明空旷间。

坐来壮胆破,断目不能看。

行槐引西道,青梢长攒攒。

韦郎好兄弟,叠玉生文翰。

我在山上舍,一亩蒿硗田。

夜雨叫租吏,春声暗交关。

谁解念劳劳?苍突唯南山。

拼音
sòng wéi rén shí xiōng guān
[ [ táng cháo ] ]
sòng yǐn bié jiǔ , , qiān shāng zhě yán       
zuì shāng xīn ? ? shǒu míng jīn huán       
hào zhǔ , , qiū míng kōng kuàng jiān       
zuò lái zhuàng dǎn , , duàn néng kàn       
háng huái yǐn 西 dào , , qīng shāo zhǎng zǎn zǎn       
wéi láng hǎo xiōng , , dié shēng wén hàn       
zài shān shàng shě , , hāo qiāo tián       
jiào , , chūn shēng àn jiāo guān       
shuí jiě niàn láo láo ? ? cāng wéi nán shān
送韦仁实兄弟入关注音
  • sòng
    wéi
    rén
    shí
    xiōng
    guān
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • sòng
    yǐn
    bié
    jiǔ
    ,
    ,
    qiān
    shāng
    zhě
    yán
  • zuì
    shāng
    xīn
    ?
    ?
    shǒu
    míng
    jīn
    huán
  • hào
    zhǔ
    ,
    ,
    qiū
    míng
    kōng
    kuàng
    jiān
  • zuò
    lái
    zhuàng
    dǎn
    ,
    ,
    duàn
    néng
    kàn
  • háng
    huái
    yǐn
    西
    dào
    ,
    ,
    qīng
    shāo
    zhǎng
    zǎn
    zǎn
  • wéi
    láng
    hǎo
    xiōng
    ,
    ,
    dié
    shēng
    wén
    hàn
  • zài
    shān
    shàng
    shě
    ,
    ,
    hāo
    qiāo
    tián
  • jiào
    ,
    ,
    chūn
    shēng
    àn
    jiāo
    guān
  • shuí
    jiě
    niàn
    láo
    láo
    ?
    ?
    cāng
    wéi
    nán
    shān
例句
又谁料知己倾谈,忘了~,全灌进了杨子衢的耳中。(清·曾朴《孽海花》第三十三回)

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1