陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。

陈师道其它作品精选

zuopinjingxuan

《还里》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:陈师道 | 类型:写山|写马|写人|故乡|写草|游子|

旷士爱吾庐,游子悲故乡。

慷慨四方志,老衰但悲伤。

虚名自成误,失得略相当。

暮年还家乐,未觉道路长。

闾里喜我来,车马塞康庄。

争前借言色,草木亦晶光。

向来千人聚,一老独倘佯。

手开南阳阡,松柏郁苍苍。

永愿守一丘,脱身万里航。

平生功名念,倒海浣我肠。

款段引下泽,断弦更空觞。

尚恐北山南,有文移路傍。

拼音
hái
[ [ sòng cháo ] ] chén shī dào
kuàng shì ài yóu bēi xiāng        kāng kǎi fāng zhì lǎo shuāi dàn bēi shāng        míng chéng shī luè xiàng dāng        nián hái jiā wèi jiào dào zhǎng        lái chē sāi kāng zhuāng        zhēng qián jiè yán cǎo jīng guāng        xiàng lái qiān rén lǎo tǎng yáng        shǒu kāi nán yáng qiān sōng bǎi cāng cāng        yǒng yuàn shǒu qiū tuō shēn wàn háng        píng shēng gōng míng niàn dǎo hǎi huàn cháng        kuǎn duàn yǐn xià duàn xián gèng kōng shāng        shàng kǒng běi shān nán yǒu wén bàng       
还里注音
  • hái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    shī
    dào
  • kuàng
    shì
    ài
    yóu
    bēi
    xiāng
    kāng
    kǎi
    fāng
    zhì
    lǎo
    shuāi
    dàn
    bēi
    shāng
    míng
    chéng
    shī
    luè
    xiàng
    dāng
    nián
    hái
    jiā
    wèi
    jiào
    dào
    zhǎng
    lái
    chē
    sāi
    kāng
    zhuāng
    zhēng
    qián
    jiè
    yán
    cǎo
    jīng
    guāng
    xiàng
    lái
    qiān
    rén
    lǎo
    tǎng
    yáng
    shǒu
    kāi
    nán
    yáng
    qiān
    sōng
    bǎi
    cāng
    cāng
    yǒng
    yuàn
    shǒu
    qiū
    tuō
    shēn
    wàn
    háng
    píng
    shēng
    gōng
    míng
    niàn
    dǎo
    hǎi
    huàn
    cháng
    kuǎn
    duàn
    yǐn
    xià
    duàn
    xián
    gèng
    kōng
    shāng
    shàng
    kǒng
    běi
    shān
    nán
    yǒu
    wén
    bàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1