江淹(444—505),字文通,南朝著名文学家、散文家,历仕三朝,宋州济阳考城(今河南省商丘市民权县)人。江淹少时孤贫好学,六岁能诗,十三岁丧父。二十岁左右在新安王刘子鸾幕下任职,开始其政治生涯,历仕南朝宋、齐、梁三代。江淹在仕途上早年不甚得志。泰始二年(466年),江淹转入建平王刘景素幕,江淹受广陵令郭彦文案牵连,被诬受贿入狱,在狱中上书陈情获释。刘景素密谋叛乱,江淹曾多次谏劝,刘景素不纳,贬江淹为建安吴兴县令。宋顺帝升明元年(477年),齐高帝萧道成执政,把江淹自吴兴召回,并任为尚书驾部郎、骠骑参军事,大受重用。

江淹其它作品精选

zuopinjingxuan

《还故园诗》
分享数:8
朝代: 南北朝 | 作者:江淹 | 类型:写景|写风|写花|写山|山川|桃花|故乡|写草|游子|写云|

汉臣泣长沙。

楚客悲辰阳。

古今虽不举。

兹理亦宜伤。

山中信寂寥。

孤景吟空堂。

北地三变露。

南檐再逢霜。

窃值寰海辟。

仄见圭纬昌。

浮云抱山川。

游子御故乡。

遽发桃花渚。

适宿春风场。

红草涵电色。

绿树铄烟光。

高歌傃关国。

微叹依笙篁。

请学碧灵草。

终岁自芬芳。

拼音
hái yuán shī
[ [ nán běi cháo ] ] jiāng yān
hàn chén zhǎng shā        chǔ bēi chén yáng        jīn suī        shāng        shān zhōng xìn liáo        jǐng yín kōng táng        běi sān biàn        nán yán zài féng shuāng        qiè zhí huán hǎi        jiàn guī wěi chāng        yún bào shān chuān        yóu xiāng        táo huā zhǔ        shì xiǔ 宿 chūn fēng chǎng        hóng cǎo hán diàn        绿 shù shuò yān guāng        gāo guān guó        wēi tàn shēng huáng        qǐng xué líng cǎo        zhōng suì fēn fāng       
还故园诗注音
  • hái
    yuán
    shī
  • [
    [
    nán
    běi
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    yān
  • hàn
    chén
    zhǎng
    shā
    chǔ
    bēi
    chén
    yáng
    jīn
    suī
    shāng
    shān
    zhōng
    xìn
    liáo
    jǐng
    yín
    kōng
    táng
    běi
    sān
    biàn
    nán
    yán
    zài
    féng
    shuāng
    qiè
    zhí
    huán
    hǎi
    jiàn
    guī
    wěi
    chāng
    yún
    bào
    shān
    chuān
    yóu
    xiāng
    táo
    huā
    zhǔ
    shì
    xiǔ
    宿
    chūn
    fēng
    chǎng
    hóng
    cǎo
    hán
    diàn
    绿
    shù
    shuò
    yān
    guāng
    gāo
    guān
    guó
    wēi
    tàn
    shēng
    huáng
    qǐng
    xué
    líng
    cǎo
    zhōng
    suì
    fēn
    fāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1