黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《观世音赞六首·四》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写马|生死|

海岸孤绝补陀岩,有一众生圆正觉。

八万四千清净眼,见尘劳中华藏海。

八万四千母陀臂,接引有情到彼岸。

涅盘生死不二见,是则名为施无畏。

八风吹播老病死,无一众生得安稳。

心华照了十方空,即见观世音慈眼。

设欲真见观世音,金沙滩头马郎妇。

拼音
guān shì yīn zàn liù shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hǎi àn jué tuó yán yǒu zhòng shēng yuán zhèng jiào        wàn qiān qīng jìng yǎn jiàn chén láo zhōng huá cáng hǎi        wàn qiān tuó jiē yǐn yǒu qíng dào àn        niè pán shēng èr jiàn shì míng wéi shī wèi        fēng chuī lǎo bìng zhòng shēng ān wěn        xīn huá zhào le shí fāng kōng jiàn guān shì yīn yǎn        shè zhēn jiàn guān shì yīn jīn shā tān tóu láng       
观世音赞六首·四注音
  • guān
    shì
    yīn
    zàn
    liù
    shǒu
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • hǎi
    àn
    jué
    tuó
    yán
    yǒu
    zhòng
    shēng
    yuán
    zhèng
    jiào
    wàn
    qiān
    qīng
    jìng
    yǎn
    jiàn
    chén
    láo
    zhōng
    huá
    cáng
    hǎi
    wàn
    qiān
    tuó
    jiē
    yǐn
    yǒu
    qíng
    dào
    àn
    niè
    pán
    shēng
    èr
    jiàn
    shì
    míng
    wéi
    shī
    wèi
    fēng
    chuī
    lǎo
    bìng
    zhòng
    shēng
    ān
    wěn
    xīn
    huá
    zhào
    le
    shí
    fāng
    kōng
    jiàn
    guān
    shì
    yīn
    yǎn
    shè
    zhēn
    jiàn
    guān
    shì
    yīn
    jīn
    shā
    tān
    tóu
    láng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1