陈子昂(约公元661~公元702),唐代文学家,初唐诗文革新人物之一。字伯玉,汉族,梓州射洪(今属四川)人。因曾任右拾遗,后世称为陈拾遗。光宅进士,历仕武则天朝麟台正字、右拾遗。解职归乡后受人所害,忧愤而死。其存诗共100多首,其中最有代表性的是《感遇》诗38首,《蓟丘览古赠卢居士藏用》7首和《登幽州台歌》。
《感遇·之十七》
分享数:0
朝代: 唐朝 | 作者:陈子昂 | 类型:写人|

幽居观天运。

悠悠念群生。

终古代兴没。

豪圣莫能争。

三季沦周赧。

七雄灭秦嬴。

复闻赤精子。

提剑入咸京。

炎光既无象。

晋虏复纵横。

尧禹道已昧。

昏虐势方行。

岂无当世雄。

天道与胡兵。

咄咄安可言。

时醉而未醒。

仲尼溺东鲁。

伯阳遁西溟。

大运自古来。

旅人胡叹哉。

拼音
gǎn · · zhī shí
[ [ táng cháo ] ] chén áng
yōu guān tiān yùn        yōu yōu niàn qún shēng        zhōng dài xìng méi        háo shèng néng zhēng        sān lún zhōu nǎn        xióng miè qín yíng        wén chì jīng        jiàn xián jīng        yán guāng xiàng        jìn zòng héng        yáo dào mèi        hūn nuè shì fāng háng        dāng shì xióng        tiān dào bīng        duō duō ān yán        shí zuì ér wèi xǐng        zhòng dōng        yáng dùn 西 míng        yùn lái        rén tàn zāi       
感遇·之十七注音
  • gǎn
    ·
    ·
    zhī
    shí
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    áng
  • yōu
    guān
    tiān
    yùn
    yōu
    yōu
    niàn
    qún
    shēng
    zhōng
    dài
    xìng
    méi
    háo
    shèng
    néng
    zhēng
    sān
    lún
    zhōu
    nǎn
    xióng
    miè
    qín
    yíng
    wén
    chì
    jīng
    jiàn
    xián
    jīng
    yán
    guāng
    xiàng
    jìn
    zòng
    héng
    yáo
    dào
    mèi
    hūn
    nuè
    shì
    fāng
    háng
    dāng
    shì
    xióng
    tiān
    dào
    bīng
    duō
    duō
    ān
    yán
    shí
    zuì
    ér
    wèi
    xǐng
    zhòng
    dōng
    yáng
    dùn
    西
    míng
    yùn
    lái
    rén
    tàn
    zāi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1