周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《恭和御制闻喜宴诗》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写人|

圣武将犁老上庭,艺文先选彍中英。

天扶基业生多士,世遇君师集大成。

享备钧台同夏启,果分汉会愧桓荣。

尧言一日周天下,应陋诗人切响声。

拼音
gōng zhì wén yàn shī
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
shèng jiāng lǎo shàng tíng wén xiān xuǎn guō zhōng yīng        tiān shēng duō shì shì jun1 shī chéng        xiǎng bèi jun1 tái tóng xià guǒ fèn hàn huì kuì huán róng        yáo yán zhōu tiān xià yīng lòu shī rén qiē xiǎng shēng       
恭和御制闻喜宴诗注音
  • gōng
    zhì
    wén
    yàn
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • shèng
    jiāng
    lǎo
    shàng
    tíng
    wén
    xiān
    xuǎn
    guō
    zhōng
    yīng
    tiān
    shēng
    duō
    shì
    shì
    jun1
    shī
    chéng
    xiǎng
    bèi
    jun1
    tái
    tóng
    xià
    guǒ
    fèn
    hàn
    huì
    kuì
    huán
    róng
    yáo
    yán
    zhōu
    tiān
    xià
    yīng
    lòu
    shī
    rén
    qiē
    xiǎng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1