周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。

周邦彦其它作品精选

zuopinjingxuan

《花犯 咏梅》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:周邦彦 | 类型:写雪|写风|写花|梅花|写水|写人|黄昏|写梅|写酒|

粉墙低,梅花照眼,依然旧风味。

露痕轻缀。

疑净洗铅华,无限佳丽。

去年胜赏曾孤倚。

冰盘同宴喜。

更可惜,雪中高树,香篝熏素被。

今年对花最匆匆,相逢似有恨,依依愁悴。

吟望久,青苔上、旋看飞坠。

相将见、脆丸荐酒,人正在、空江烟浪里。

但梦想、一枝潇洒,黄昏斜照水。

拼音
huā fàn yǒng méi
[ [ sòng cháo ] ] zhōu bāng yàn
fěn qiáng méi huā zhào yǎn rán jiù fēng wèi        hén qīng zhuì        jìng qiān huá xiàn jiā        nián shèng shǎng céng        bīng pán tóng yàn        gèng xuě zhōng gāo shù xiāng gōu xūn bèi        jīn nián duì huā zuì cōng cōng xiàng féng yǒu hèn chóu cuì        yín wàng jiǔ qīng tái shàng xuán kàn fēi zhuì        xiàng jiāng jiàn cuì wán jiàn jiǔ rén zhèng zài kōng jiāng yān làng        dàn mèng xiǎng zhī xiāo huáng hūn xié zhào shuǐ       
花犯 咏梅注音
  • huā
    fàn
     
    yǒng
    méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
    bāng
    yàn
  • fěn
    qiáng
    méi
    huā
    zhào
    yǎn
    rán
    jiù
    fēng
    wèi
    hén
    qīng
    zhuì
    jìng
    qiān
    huá
    xiàn
    jiā
    nián
    shèng
    shǎng
    céng
    bīng
    pán
    tóng
    yàn
    gèng
    xuě
    zhōng
    gāo
    shù
    xiāng
    gōu
    xūn
    bèi
    jīn
    nián
    duì
    huā
    zuì
    cōng
    cōng
    xiàng
    féng
    yǒu
    hèn
    chóu
    cuì
    yín
    wàng
    jiǔ
    qīng
    tái
    shàng
    xuán
    kàn
    fēi
    zhuì
    xiàng
    jiāng
    jiàn
    cuì
    wán
    jiàn
    jiǔ
    rén
    zhèng
    zài
    kōng
    jiāng
    yān
    làng
    dàn
    mèng
    xiǎng
    zhī
    xiāo
    huáng
    hūn
    xié
    zhào
    shuǐ
花犯 咏梅注解

①冰盘:果盘。燕:通“宴”。指喜得梅子以进酒。

②簿:熏笼。比喻梅花如篝、雪如被。

③悴:忧也。

④相将:行将。翠丸:指梅子。

⑤潇洒:凄清之意。

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1