宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。
《皇仙引》
分享数:3
朝代: 明朝 | 作者:宋濂 | 类型:写风|写人|写云|

横塘风断愁红浅,旧燕衔春春信满。

鹤驭遥空不可攀,绣扆斜张香梦懒。

暖萧不到茱萸帐,宝露空薄五云盌。

风前白鬓几人悲,万里青蘋一时晚。

铜仙含泪辞青琐,渺渺空嗟西日短。

弱川无力不胜肮,骑龙难到白云乡。

玉棺琢成已三载,欲葬神仙归北邙。

拼音
huáng xiān yǐn
[ [ míng cháo ] ] sòng lián
héng táng fēng duàn chóu hóng qiǎn jiù yàn xián chūn chūn xìn mǎn        yáo kōng pān xiù xié zhāng xiāng mèng lǎn        nuǎn xiāo dào zhū zhàng bǎo kōng báo yún wǎn        fēng qián bái bìn rén bēi wàn qīng pín shí wǎn        tóng xiān hán lèi qīng suǒ miǎo miǎo kōng jiē 西 duǎn        ruò chuān shèng āng lóng nán dào bái yún xiāng        guān zhuó chéng sān zǎi zàng shén xiān guī běi máng       
皇仙引注音
  • huáng
    xiān
    yǐn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
    lián
  • héng
    táng
    fēng
    duàn
    chóu
    hóng
    qiǎn
    jiù
    yàn
    xián
    chūn
    chūn
    xìn
    mǎn
    yáo
    kōng
    pān
    xiù
    xié
    zhāng
    xiāng
    mèng
    lǎn
    nuǎn
    xiāo
    dào
    zhū
    zhàng
    bǎo
    kōng
    báo
    yún
    wǎn
    fēng
    qián
    bái
    bìn
    rén
    bēi
    wàn
    qīng
    pín
    shí
    wǎn
    tóng
    xiān
    hán
    lèi
    qīng
    suǒ
    miǎo
    miǎo
    kōng
    jiē
    西
    duǎn
    ruò
    chuān
    shèng
    āng
    lóng
    nán
    dào
    bái
    yún
    xiāng
    guān
    zhuó
    chéng
    sān
    zǎi
    zàng
    shén
    xiān
    guī
    běi
    máng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1