黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《淮阴侯》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雪|写水|写人|

韩生沈鸷非悍勇,笑出胯下良自重。

滕公不斩世未知,萧相自追王始用。

成安书生自圣贤,左仁右圣兵在咽。

万人背水亦书意,独驱市井收万全。

功成广武坐东向,人言将军真汉将。

兔死狗烹姑置之,此事已足千年垂。

君不见丞相商君用秦国,平生赵良头雪白。

拼音
huái yīn hóu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hán shēng shěn zhì fēi hàn yǒng xiào chū kuà xià liáng zhòng        téng gōng zhǎn shì wèi zhī xiāo xiàng zhuī wáng shǐ yòng        chéng ān shū shēng shèng xián zuǒ rén yòu shèng bīng zài yān        wàn rén bèi shuǐ shū shì jǐng shōu wàn quán        gōng chéng guǎng 广 zuò dōng xiàng rén yán jiāng jun1 zhēn hàn jiāng        gǒu pēng zhì zhī shì qiān nián chuí        jun1 jiàn chéng xiàng shāng jun1 yòng qín guó píng shēng zhào liáng tóu xuě bái       
淮阴侯注音
  • huái
    yīn
    hóu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • hán
    shēng
    shěn
    zhì
    fēi
    hàn
    yǒng
    xiào
    chū
    kuà
    xià
    liáng
    zhòng
    téng
    gōng
    zhǎn
    shì
    wèi
    zhī
    xiāo
    xiàng
    zhuī
    wáng
    shǐ
    yòng
    chéng
    ān
    shū
    shēng
    shèng
    xián
    zuǒ
    rén
    yòu
    shèng
    bīng
    zài
    yān
    wàn
    rén
    bèi
    shuǐ
    shū
    shì
    jǐng
    shōu
    wàn
    quán
    gōng
    chéng
    guǎng
    广
    zuò
    dōng
    xiàng
    rén
    yán
    jiāng
    jun1
    zhēn
    hàn
    jiāng
    gǒu
    pēng
    zhì
    zhī
    shì
    qiān
    nián
    chuí
    jun1
    jiàn
    chéng
    xiàng
    shāng
    jun1
    yòng
    qín
    guó
    píng
    shēng
    zhào
    liáng
    tóu
    xuě
    bái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1