李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。

李端其它作品精选

zuopinjingxuan

《横吹曲辞·折杨柳》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:李端 | 类型:写雨|写山|写鸟|写人|登高|杨柳|写草|

东城攀柳叶,柳叶低着草。

少壮莫轻年,轻年有衰老。

柳发遍川冈,登高堪断肠。

雨烟轻漠漠,何树近君乡。

赠君折杨柳,颜色岂能久。

上客莫沾巾,佳人正回首。

新柳送君行,古柳伤君情。

突兀临荒渡,婆娑出旧营。

隋家两岸尽,陶宅五株荣。

日暮偏愁望,春山有鸟声。

拼音
héng chuī · · shé yáng liǔ
[ [ táng cháo ] ] duān
dōng chéng pān liǔ liǔ zhe cǎo        shǎo zhuàng qīng nián qīng nián yǒu shuāi lǎo        liǔ biàn chuān gāng dēng gāo kān duàn cháng        yān qīng shù jìn jun1 xiāng        zèng jun1 shé yáng liǔ yán néng jiǔ        shàng zhān jīn jiā rén zhèng huí shǒu        xīn liǔ sòng jun1 háng liǔ shāng jun1 qíng        lín huāng suō chū jiù yíng        suí jiā liǎng àn jìn táo zhái zhū róng        piān chóu wàng chūn shān yǒu niǎo shēng       
横吹曲辞·折杨柳注音
  • héng
    chuī
    ·
    ·
    shé
    yáng
    liǔ
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • dōng
    chéng
    pān
    liǔ
    liǔ
    zhe
    cǎo
    shǎo
    zhuàng
    qīng
    nián
    qīng
    nián
    yǒu
    shuāi
    lǎo
    liǔ
    biàn
    chuān
    gāng
    dēng
    gāo
    kān
    duàn
    cháng
    yān
    qīng
    shù
    jìn
    jun1
    xiāng
    zèng
    jun1
    shé
    yáng
    liǔ
    yán
    néng
    jiǔ
    shàng
    zhān
    jīn
    jiā
    rén
    zhèng
    huí
    shǒu
    xīn
    liǔ
    sòng
    jun1
    háng
    liǔ
    shāng
    jun1
    qíng
    lín
    huāng
    suō
    chū
    jiù
    yíng
    suí
    jiā
    liǎng
    àn
    jìn
    táo
    zhái
    zhū
    róng
    piān
    chóu
    wàng
    chūn
    shān
    yǒu
    niǎo
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1