héng
横
chuī
吹
qǔ
曲
cí
辞
·
·
chū
出
sāi
塞
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wáng
王
zhī
之
huàn
涣
huáng
黄
shā
砂
zhí
直
shàng
上
bái
白
yún
云
jiān
间
,
,
yī
一
piàn
片
gū
孤
chéng
城
wàn
万
rèn
仞
shān
山
。
。
qiāng
羌
dí
笛
hé
何
xū
须
yuàn
怨
yáng
杨
liǔ
柳
,
,
chūn
春
guāng
光
bú
不
dù
度
yù
玉
mén
门
guān
关
。
。