宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。
《和刘伯温秋怀韵(四首。刘《旅兴》五十首中·一》
分享数:5
朝代: 明朝 | 作者:宋濂 | 类型:写风|写人|哀叹|写云|

仙人韩伯鸾,弄箫吹紫兰。

一吹洞芝长,再吹翠云寒。

红日长不死,何忧芳岁阑。

常乘双鹿车,遨游三素端。

有时念下土,临风动哀叹。

拼音
liú wēn qiū huái 怀 yùn shǒu liú xìng shí shǒu zhōng · ·
[ [ míng cháo ] ] sòng lián
xiān rén hán luán nòng xiāo chuī lán        chuī dòng zhī zhǎng zài chuī cuì yún hán        hóng zhǎng yōu fāng suì lán        cháng chéng shuāng 鹿 chē áo yóu sān duān        yǒu shí niàn xià lín fēng dòng āi tàn       
和刘伯温秋怀韵(四首。刘《旅兴》五十首中·一注音
  • liú
    wēn
    qiū
    huái
    怀
    yùn
    shǒu
    liú
    xìng
    shí
    shǒu
    zhōng
    ·
    ·
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
    lián
  • xiān
    rén
    hán
    luán
    nòng
    xiāo
    chuī
    lán
    chuī
    dòng
    zhī
    zhǎng
    zài
    chuī
    cuì
    yún
    hán
    hóng
    zhǎng
    yōu
    fāng
    suì
    lán
    cháng
    chéng
    shuāng
    鹿
    chē
    áo
    yóu
    sān
    duān
    yǒu
    shí
    niàn
    xià
    lín
    fēng
    dòng
    āi
    tàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1