柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《满江红(四之三》
分享数:107
朝代: 宋代 | 作者:柳永 | 类型:写人|伤感|写酒|

万恨千愁,将年少、衷肠牵系。

残梦断、酒醒孤馆,夜长无味。

可惜许枕前多少意,到如今两总无终始。

独自个、赢得不成眠,成憔悴。

添伤感,将何计。

空只恁,厌厌地。

无人处思量,几度垂泪。

不会得都来些子事,甚恁底死难拚弃。

待到头、终久问伊看,如何是。

拼音
mǎn jiāng hóng zhī sān
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
wàn hèn qiān chóu , , jiāng nián shǎo zhōng cháng qiān       
cán mèng duàn jiǔ xǐng guǎn , , zhǎng wèi       
zhěn qián duō shǎo , , dào jīn liǎng zǒng zhōng shǐ       
yíng chéng mián , , chéng qiáo cuì       
tiān shāng gǎn , , jiāng       
kōng zhī nín , , yàn yàn       
rén chù liàng , , chuí lèi       
huì dōu lái xiē shì , , shèn nín nán pīn       
dài dào tóu zhōng jiǔ wèn kàn , , shì
满江红(四之三注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    zhī
    sān
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • wàn
    hèn
    qiān
    chóu
    ,
    ,
    jiāng
    nián
    shǎo
    zhōng
    cháng
    qiān
  • cán
    mèng
    duàn
    jiǔ
    xǐng
    guǎn
    ,
    ,
    zhǎng
    wèi
  • zhěn
    qián
    duō
    shǎo
    ,
    ,
    dào
    jīn
    liǎng
    zǒng
    zhōng
    shǐ
  • yíng
    chéng
    mián
    ,
    ,
    chéng
    qiáo
    cuì
  • tiān
    shāng
    gǎn
    ,
    ,
    jiāng
  • kōng
    zhī
    nín
    ,
    ,
    yàn
    yàn
  • rén
    chù
    liàng
    ,
    ,
    chuí
    lèi
  • huì
    dōu
    lái
    xiē
    shì
    ,
    ,
    shèn
    nín
    nán
    pīn
  • dài
    dào
    tóu
    zhōng
    jiǔ
    wèn
    kàn
    ,
    ,
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1