柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《击梧桐》
分享数:76
朝代: 宋代 | 作者:柳永 | 类型:写人|写云|

香靥深深,姿姿媚媚,雅格奇容天与。

自识伊来,便好看承,会得妖娆心素。

临歧再约同欢,定是都把、平生相许。

又恐恩情,易破难成,不免千般思虑。

近日书来,寒暄而已,苦没忉忉言语。

便认得、听人教当,拟把前言轻负。

见说兰台宋玉,多才多艺善词赋。

试与问、朝朝暮暮。

行云何处去。

拼音
tóng
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
xiāng shēn shēn , , 姿 姿 mèi mèi , , róng tiān       
shí lái , , biàn 便 hǎo kàn chéng , , huì yāo ráo xīn       
lín zài yuē tóng huān , , dìng shì dōu píng shēng xiàng       
yòu kǒng ēn qíng , , nán chéng , , miǎn qiān bān       
jìn shū lái , , hán xuān ér , , méi dāo dāo yán       
biàn 便 rèn tīng rén jiāo dāng , , qián yán qīng       
jiàn shuō lán tái sòng , , duō cái duō shàn       
shì wèn cháo cháo       
háng yún chù
击梧桐注音
  • tóng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • xiāng
    shēn
    shēn
    ,
    ,
    姿
    姿
    mèi
    mèi
    ,
    ,
    róng
    tiān
  • shí
    lái
    ,
    ,
    biàn
    便
    hǎo
    kàn
    chéng
    ,
    ,
    huì
    yāo
    ráo
    xīn
  • lín
    zài
    yuē
    tóng
    huān
    ,
    ,
    dìng
    shì
    dōu
    píng
    shēng
    xiàng
  • yòu
    kǒng
    ēn
    qíng
    ,
    ,
    nán
    chéng
    ,
    ,
    miǎn
    qiān
    bān
  • jìn
    shū
    lái
    ,
    ,
    hán
    xuān
    ér
    ,
    ,
    méi
    dāo
    dāo
    yán
  • biàn
    便
    rèn
    tīng
    rén
    jiāo
    dāng
    ,
    ,
    qián
    yán
    qīng
  • jiàn
    shuō
    lán
    tái
    sòng
    ,
    ,
    duō
    cái
    duō
    shàn
  • shì
    wèn
    cháo
    cháo
  • háng
    yún
    chù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1