杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。
《中秋禁中对月》
分享数:9
朝代: 明朝 | 作者:杨慎 | 类型:写风|写水|写人|美人|

汉家台殿号明光,月满秋高夜未央。

银箭金壶催漏水,仙音法曲献《霓裳》。

路车天远鸾声静,宫扇风多雉影凉。

千里可怜同此夕,美人迢递隔西方。

拼音
zhōng qiū jìn zhōng duì yuè
[ [ míng cháo ] ] yáng shèn
hàn jiā tái diàn 殿 hào míng guāng yuè mǎn qiū gāo wèi yāng        yín jiàn jīn cuī lòu shuǐ xiān yīn xiàn shang        chē tiān yuǎn luán shēng jìng gōng shàn fēng duō zhì yǐng liáng        qiān lián tóng měi rén tiáo 西 fāng       
中秋禁中对月注音
  • zhōng
    qiū
    jìn
    zhōng
    duì
    yuè
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    shèn
  • hàn
    jiā
    tái
    diàn
    殿
    hào
    míng
    guāng
    yuè
    mǎn
    qiū
    gāo
    wèi
    yāng
    yín
    jiàn
    jīn
    cuī
    lòu
    shuǐ
    xiān
    yīn
    xiàn
    shang
    chē
    tiān
    yuǎn
    luán
    shēng
    jìng
    gōng
    shàn
    fēng
    duō
    zhì
    yǐng
    liáng
    qiān
    lián
    tóng
    měi
    rén
    tiáo
    西
    fāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1