周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《龙泉项汝弼字唐卿卢溪书院》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:

往闻澹庵评乡贤,有朋曰项如箎埙。

是非褒贬乃枝叶,孝友忠信为本根。

姓名不愿唱上第,诏旨特许旌高门。

化行同邑得模楷,经授犹子留渊源。

轻财重义续前烈,筑屋贮书贻后昆。

谁能渐磨入我室,毋但涉猎游其藩。

泉江况乃多侍从,远亲二郭近则孙。

学成衮衮上台省,健翮万里看腾骞。

拼音
lóng quán xiàng táng qīng shū yuàn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
wǎng wén dàn ān píng xiāng xián yǒu péng yuē xiàng xūn        shì fēi bāo biǎn nǎi zhī xiào yǒu zhōng xìn wéi běn gēn        xìng míng yuàn chàng shàng zhào zhǐ jīng gāo mén        huà háng tóng kǎi jīng shòu yóu liú yuān yuán        qīng cái zhòng qián liè zhù zhù shū hòu kūn        shuí néng jiàn shì dàn shè liè yóu fān        quán jiāng kuàng nǎi duō shì cóng yuǎn qīn èr guō jìn sūn        xué chéng gǔn gǔn shàng tái shěng jiàn wàn kàn téng qiān       
龙泉项汝弼字唐卿卢溪书院注音
  • lóng
    quán
    xiàng
    táng
    qīng
    shū
    yuàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • wǎng
    wén
    dàn
    ān
    píng
    xiāng
    xián
    yǒu
    péng
    yuē
    xiàng
    xūn
    shì
    fēi
    bāo
    biǎn
    nǎi
    zhī
    xiào
    yǒu
    zhōng
    xìn
    wéi
    běn
    gēn
    xìng
    míng
    yuàn
    chàng
    shàng
    zhào
    zhǐ
    jīng
    gāo
    mén
    huà
    háng
    tóng
    kǎi
    jīng
    shòu
    yóu
    liú
    yuān
    yuán
    qīng
    cái
    zhòng
    qián
    liè
    zhù
    zhù
    shū
    hòu
    kūn
    shuí
    néng
    jiàn
    shì
    dàn
    shè
    liè
    yóu
    fān
    quán
    jiāng
    kuàng
    nǎi
    duō
    shì
    cóng
    yuǎn
    qīn
    èr
    guō
    jìn
    sūn
    xué
    chéng
    gǔn
    gǔn
    shàng
    tái
    shěng
    jiàn
    wàn
    kàn
    téng
    qiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1