许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《齐天乐 天津桥次韵》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写马|写人|夕阳|

深宫傅粉,江东主肥,鲜养成娇软。

北望中原,自分秦越,尽付马蹂车碾。

神州天远。

笑六代封疆,一毫无展。

更着荒淫,月明琼树照同辇。

长虹谁驾千尺,要等闲尽跨,人海深浅。

名袭东都,侯封违命,赢得兴亡流转。

年光冉冉,又匹马南来,片时宫苑。

独倚阑干,夕阳鸦万点。

拼音
tiān tiān jīn qiáo yùn
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
shēn gōng fěn jiāng dōng zhǔ féi xiān yǎng chéng jiāo ruǎn        běi wàng zhōng yuán fèn qín yuè jìn róu chē niǎn        shén zhōu tiān yuǎn        xiào liù dài fēng jiāng háo zhǎn        gèng zhe huāng yín yuè míng qióng shù zhào tóng niǎn        zhǎng hóng shuí jià qiān chǐ yào děng xián jìn kuà rén hǎi shēn qiǎn        míng dōng dōu hóu fēng wéi mìng yíng xìng wáng liú zhuǎn        nián guāng rǎn rǎn yòu nán lái piàn shí gōng yuàn        lán gàn yáng wàn diǎn       
齐天乐 天津桥次韵注音
  • tiān
     
    tiān
    jīn
    qiáo
    yùn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • shēn
    gōng
    fěn
    jiāng
    dōng
    zhǔ
    féi
    xiān
    yǎng
    chéng
    jiāo
    ruǎn
    běi
    wàng
    zhōng
    yuán
    fèn
    qín
    yuè
    jìn
    róu
    chē
    niǎn
    shén
    zhōu
    tiān
    yuǎn
    xiào
    liù
    dài
    fēng
    jiāng
    háo
    zhǎn
    gèng
    zhe
    huāng
    yín
    yuè
    míng
    qióng
    shù
    zhào
    tóng
    niǎn
    zhǎng
    hóng
    shuí
    jià
    qiān
    chǐ
    yào
    děng
    xián
    jìn
    kuà
    rén
    hǎi
    shēn
    qiǎn
    míng
    dōng
    dōu
    hóu
    fēng
    wéi
    mìng
    yíng
    xìng
    wáng
    liú
    zhuǎn
    nián
    guāng
    rǎn
    rǎn
    yòu
    nán
    lái
    piàn
    shí
    gōng
    yuàn
    lán
    gàn
    yáng
    wàn
    diǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1