梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《麦门冬内子吴中手植甚繁郁罢官移之而归不幸》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写人|写草|

香草叶常碧,本生岩涧边。

佳人昔所爱,移植堂阶前。

自吴北归梁,复以盆盎迁。

佳人路中死,此草未忍捐。

与我日憔悴,根不通下泉。

勤勤为浇沃,稍见萌颖鲜。

终当置坟侧,长茂松柏埏。

拼音
mài mén dōng nèi zhōng shǒu zhí shèn fán guān zhī ér guī xìng
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
xiāng cǎo cháng běn shēng yán jiàn biān        jiā rén suǒ ài zhí táng jiē qián        běi guī liáng pén àng qiān        jiā rén zhōng cǎo wèi rěn juān        qiáo cuì gēn tōng xià quán        qín qín wéi jiāo shāo jiàn méng yǐng xiān        zhōng dāng zhì fén zhǎng mào sōng bǎi shān       
麦门冬内子吴中手植甚繁郁罢官移之而归不幸注音
  • mài
    mén
    dōng
    nèi
    zhōng
    shǒu
    zhí
    shèn
    fán
    guān
    zhī
    ér
    guī
    xìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • xiāng
    cǎo
    cháng
    běn
    shēng
    yán
    jiàn
    biān
    jiā
    rén
    suǒ
    ài
    zhí
    táng
    jiē
    qián
    běi
    guī
    liáng
    pén
    àng
    qiān
    jiā
    rén
    zhōng
    cǎo
    wèi
    rěn
    juān
    qiáo
    cuì
    gēn
    tōng
    xià
    quán
    qín
    qín
    wéi
    jiāo
    shāo
    jiàn
    méng
    yǐng
    xiān
    zhōng
    dāng
    zhì
    fén
    zhǎng
    mào
    sōng
    bǎi
    shān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1