叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《鹧鸪天·兰茝空悲楚客秋》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写山|写云|

兰茝空悲楚客秋。

旌旗谁见使君游。

凌云不隔三山路,破浪聊凭万里舟。

公欲去,尚能留。

杯行到手未宜休。

新诗无物堪伦比,愿探珊瑚出宝钩。

拼音
zhè tiān · · lán zhǐ kōng bēi chǔ qiū
[ [ sòng cháo ] ] mèng
lán zhǐ kōng bēi chǔ qiū        jīng shuí jiàn shǐ 使 jun1 yóu        líng yún sān shān làng liáo píng wàn zhōu        gōng shàng néng liú        bēi háng dào shǒu wèi xiū        xīn shī kān lún yuàn tàn shān chū bǎo gōu       
鹧鸪天·兰茝空悲楚客秋注音
  • zhè
    tiān
    ·
    ·
    lán
    zhǐ
    kōng
    bēi
    chǔ
    qiū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • lán
    zhǐ
    kōng
    bēi
    chǔ
    qiū
    jīng
    shuí
    jiàn
    shǐ
    使
    jun1
    yóu
    líng
    yún
    sān
    shān
    làng
    liáo
    píng
    wàn
    zhōu
    gōng
    shàng
    néng
    liú
    bēi
    háng
    dào
    shǒu
    wèi
    xiū
    xīn
    shī
    kān
    lún
    yuàn
    tàn
    shān
    chū
    bǎo
    gōu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1