刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。刘敏中今存词 149首。大多是应酬之作,但在一些词中也透露出他"学古无成,于今何补"的岁月蹉跎的怅惘(〔木兰花慢〕《适得醉经乐章》),对"浮世匆匆如此,眼底风尘今古梦"的叹息(〔念奴娇〕《自述呈知己》),以及对"世事何穷"、"兵鏖蜗角"的感慨(〔沁园春〕...
《鹊桥仙 上都金莲》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:刘敏中 | 类型:写风|写山|写水|

重房自拆,娇黄谁注。

烂熳风前无数。

凌波梦断几番秋,只认得、三生月露。

川平野阔,山遮水护。

不似溪塘迟暮。

年年迎送翠华行,看照耀

拼音
què qiáo xiān shàng dōu jīn lián
[ [ yuán cháo ] ] liú mǐn zhōng
zhòng fáng chāi jiāo huáng shuí zhù        làn màn fēng qián shù        líng mèng duàn fān qiū zhī rèn sān shēng yuè        chuān píng kuò shān zhē shuǐ        táng chí        nián nián yíng sòng cuì huá háng kàn zhào yào 耀
鹊桥仙 上都金莲注音
  • què
    qiáo
    xiān
     
    shàng
    dōu
    jīn
    lián
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    mǐn
    zhōng
  • zhòng
    fáng
    chāi
    jiāo
    huáng
    shuí
    zhù
    làn
    màn
    fēng
    qián
    shù
    líng
    mèng
    duàn
    fān
    qiū
    zhī
    rèn
    sān
    shēng
    yuè
    chuān
    píng
    kuò
    shān
    zhē
    shuǐ
    táng
    chí
    nián
    nián
    yíng
    sòng
    cuì
    huá
    háng
    kàn
    zhào
    yào
    耀

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1