吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。
《高士咏·许先生》
分享数:0
朝代: 唐朝 | 作者:吴筠 | 类型:写山|写水|寂寞|

大名贤所尚,宝位圣所珍。

皎皎许仲武,遗之若纤尘。

弃瓢箕山下,洗耳颍水滨。

物外两寂寞,独与玄冥均。

拼音
gāo shì yǒng · · xiān shēng
[ [ táng cháo ] ] jun1
míng xián suǒ shàng bǎo wèi shèng suǒ zhēn        jiǎo jiǎo zhòng zhī ruò xiān chén        piáo shān xià ěr yǐng shuǐ bīn        wài liǎng xuán míng jun1       
高士咏·许先生注音
  • gāo
    shì
    yǒng
    ·
    ·
    xiān
    shēng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jun1
  • míng
    xián
    suǒ
    shàng
    bǎo
    wèi
    shèng
    suǒ
    zhēn
    jiǎo
    jiǎo
    zhòng
    zhī
    ruò
    xiān
    chén
    piáo
    shān
    xià
    ěr
    yǐng
    shuǐ
    bīn
    wài
    liǎng
    xuán
    míng
    jun1

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1